Tại sao lựa chọn một bất hạnh khi được báo trước? Có lẽ nhiều người cho rằng chúng tôi "điên rồ" khi quyết định giữ lại đứa bé dị tật ngay khi đã biết rõ qua siêu âm.

"Chị có thể gỡ chiếc mặt nạ gớm ghiếc trên mặt cậu con trai chị được ra không?"- Người phụ nữ xếp hàng phía trước tại quầy thanh toán của siêu thị yêu cầu tôi. Trên tay chị là cô bé gái đang mếu máo khóc vì sợ hãi. Tôi cảm thấy đau lòng và trả lời: "Không có gì đâu. Con trai tôi đang bị ốm thôi mà"- Chị Bianca Cavanaugh (37 tuổi) kể lại.

Hunter khi mới sinh ra đã thiếu may mắn...

Tôi và chồng - anh Eric quen biết nhau trong một quán Bar tại Manhattan (Mỹ). Hai chúng tôi đã có tình yêu "sét đánh" và nhanh chóng dọn về sống chung với nhau. Sau một thời gian, tôi vô cùng hạnh phúc khi biết tin mình có bầu và một đám cưới giản dị đã được tổ chức ngay trong tháng.
Mặc dù công việc của hai vợ chồng khá bận rộn - chúng tôi là phục vụ tại cửa hàng ăn; tuy nhiên chưa khi nào tôi sao nhãng việc chăm sóc và đi khám thai định kỳ. Những tuần đầu tiên, thai nhi phát triển khỏe mạnh và bình thường - điều không nằm ngoài dự đoán của vợ chồng trẻ. Nhưng đến tuần thứ 20 của tháng thứ 5 thì chuyện không mong muốn đã xảy ra. Các bác sỹ gọi chồng tôi lại gần và khuyên anh nên nhanh chóng "giải quyết" vấn đề này. Đứa trẻ phát triển không tốt và khi ra đời chắc chắn sẽ bị dị tật, thậm chí cón ảnh hưởng đến chức năng sống của cháu.

... nhưng đổi lại, thượng đế đã ban cho em người cha người mẹ tuyệt vời

Ngay lập tức, chồng tôi đã phản đối lại ý kiến này. Anh kể lại với tôi và khẳng định với bác sĩ: "Cho dù có khó khăn thế nào chúng tôi vẫn sẽ giữ lấy đứa trẻ. Nó là con của chúng tôi, là máu mủ ruột thịt, không thể tách rời".

Nhiều người cảm thấy vô cùng khó hiểu trước sự lựa chọn nhiều thách thức của hai vợ chồng. Tại sao có thể tránh được rủi ro này từ khi siêu âm mà lại chấp nhận một đứa trẻ dị tật? Có lẽ, đối với họ, đứa trẻ chỉ đơn thuần là một tài sản. Muốn đón nhận hay không là tùy thuộc vào mỗi người. Nhưng đối với chúng tôi thì khác. Con tôi- một phần của tôi. Cháu có hình hài và đang trưởng thành. Nó có bệnh, chúng tôi sẽ cứu chữa. Thử hỏi các bạn có nỡ tâm vứt bỏ con khi nó ốm đau không?

Hunter lớn lên trong tình yêu thương của cha mẹ

Vậy là Hunter đã được chăm sóc đặc biệt từ những ngày tháng phát hiện ra mầm bệnh rối loạn sắc tố đó. Ngay từ khi mới sinh ra, mặc dù đã có sự chuẩn bị tinh thần nhưng hai vợ chồng vẫn thực sự thấy "sốc" khi lần đầu nhìn thấy con. Sau dần, cảm giác ấy mất đi và thay vào đó là sự thương xót vô bờ bến.

Sau nhiều sự cố gắng, từ những ngày phải dùng ống thở trợ giúp hô hấp, giờ đây Hunter đã khỏe mạnh...

Do trong quá trình mang thai, Hunter đã phát triển không khỏe mạnh, khối u lớn trên khuôn mặt cháu chỉ là một trong những biểu hiện nghiêm trọng. Ngay khi mới sinh cháu đã gặp nhiều khó khăn do hệ thống hô hấp chưa hoàn thiện, dây thanh quản và cuống họng đan xen đe dọa đến tính mạng của trẻ sơ sinh…Hunter ngày ngày trưởng thành cùng nhiều lần ra vào viện chữa bệnh. Hiện tại, cháu đang trong quá trình trị liệu cuối cùng để có thể hô hấp một cách dễ dàng mà không cần sự trợ giúp của máy móc.

...và bắt đầu chuẩn bị cho những cuộc phẫu thuật chình hình

Dưới sự giúp đỡ của chính quyền địa phương, cha mẹ Hunter hiện tại đã xin được một bảo hiểm thân thể giành cho những hoàn cảnh đặc biệt khó khăn và trong năm tới Hunter sẽ được thực hiện những ca phẫu thuật chỉnh hình đầu tiên.
Theo 24h

Đăng bởi ChoiBlogs.blogspot.com 10 thg 10, 2009

2 nhận xét

  1. Nặc danh Says:
  2. Oa
    thật cảm động
    bố mẹ của bé cũng thật dũng cảm khi quyết định giữ bé lại
    bé thật may mắn vì được sinh ra và lớn lên trong vòng tay che chở, tình yêu thương của ông bố, bà mẹ tuyệt vời
    chúc bé sẽ thành công trong những ca phẫu thuật sắp tới

     
  3. ChoiBlog.TK Says:
  4. - Cuộc sống muôn màu,... tôi nghĩ bạn cũng yêu cuộc sống lắm, nên mới có một bình luận ý nghĩa như vậy!
    - Cảm ơn bạn đã ghé thăm, chúc bạn vui!

     

Đăng nhận xét

view blog - view logo

Đăng ký nhận bài viết mới